Về Hưu

Về hưu mà cứ như không
Thảnh thơi quên hết nhẹ lòng bước đi
Sau lưng bỏ lại sân si
Điền viên một chốn còn gì vui hơn

Sáng chiều hai buổi lên nương
Chẳng còn để ý ghét thương miệng người
Trên môi luôn nở nụ cười
Vui vì đã sống một đời thẳng ngay

Chẳng luồn chẳng cúi chẳng xoay
Lừa trên phỉnh dưới dẻo tay đổi dời
Hiên ngang sống giữa đất trời
Mặc cho nắng gió mưa rơi lạnh đầy

Một vòng rồi lại về đây
tháng ngày thong thả trồng cây làm vườn
Sớm hôm vui với chồng con
Bình minh rạng rỡ, hoàng hôn ấm nồng


Cặp vợ chồng vui vẻ những ngày về hưu bên bãi biển

Newer Posts Older Posts