CHIều Tà





Đời người như gió giữa trời

Thoáng bay nhè nhẹ phiêu du mây trời

Sớm mai lá đọng sương giày

Nắng trưa gay gắt đời người đẩy đưa

Chiều tàn hiu hắt nắng tà

Đêm buồn cô quoạnh giọt sầu tuôn rơi

Tiếng nấc ngẹn ngào canh thâu

Bỗng nhiên thức tỉnh còn đâu giấc nồng

Căn phòng lành lạnh gió đông

Rít bên khe cửa, bỗng lòng buồn hiu

Một đời sống để thương yêu

Tại sao ta phải chịu nhiều khổ đau

Ngày ngày tháng tháng chậm nhanh

Rồi ai sẽ sống được ngàn vạn thu

Xác thân rồi cũng sẽ tan

Người sau cung sẽ không bàn về ta
Newer Posts Older Posts